-Christian House. Independent On Sunday-
Giới thiệu chung
Tại những quảng trường nước Ý hay khu đồi Malvern, trên tầng thượng khách sạn Hollywood hạng sang hay trong căn hộ London nghèo túng, ta bắt gặp những người trẻ tuổi mộng mơ, những nghệ sĩ bất thành danh, những ngôi sao rực rỡ một thời... Mỗi nhân vật lại có cuộc gặp gỡ cho họ nhìn lại tình yêu âm nhạc, ước mơ trong đời, soi quá khứ vào hiện tại, thấp thoáng và lưu luyến như giấc mơ trong thời khắc đêm buông.
(Trích Dạ khúc)
Qua phần giới thiệu của cuốn sách ta có thể mường tượng ra được sự tiếc nuối của các nhân vật trong năm câu chuyện với biết bao mơ ước khó có thể thành hiện thực. Đó là những câu chuyện buồn. Và trong khuôn khổ bài viết này, mình sẽ nói về hai câu chuyện mình thấy tâm đắc nhất.
> Xem thêm Review sách: Vươn đến sự hoàn thiện
> Xem thêm Review sách: Vươn đến sự hoàn thiện
Người hát tình ca - Cuộc chiến giữa tình yêu và đam mê
Câu chuyện được kể lại từ góc nhìn của nhân vật "tôi", một nghệ sĩ guitar, một thứ nhạc cụ vốn không được coi trọng ở piazza (tên gọi quảng trường của nước Ý). Tuy nhiên, anh ta vẫn chơi đệm trong một số ban nhạc trong các quán ăn trên piazza. Cho đến một ngày, anh gặp Tony Gardner, một nghệ sĩ nổi tiếng một thời, người mà mẹ của anh vô cùng thần tượng.
Qua cuộc trò chuyện với Tony Gardner, anh đã được ông nhờ giúp đệm đàn cho ông hát vào đêm hôm đó như là món quà để tặng người vợ xinh đẹp của ông, Lindy Gardner.
Và rồi khi màn đêm buông xuống, anh cùng ông Tony ngồi trên thuyền chèo chậm rãi trên sông chờ đến lúc hát cho Lindy nghe. Trong lúc chờ đợi, anh nghe ông Tony kể về Lindy, người vợ yêu quý của mình. Bà là một người phụ nữ "săn ngôi sao", ông biết điều đó nhưng ông vẫn yêu bà. Lúc đầu bà đến với ông chỉ vì danh vọng, tiền tài, rồi dần dần chìm đắm trong tình yêu của ông dành cho bà. Cả khung cảnh được bao phủ bởi màn đêm đen kịt, chốc chốc có ánh sáng rực rỡ khi đi lướt qua một nhà hàng nhưng chỉ là vụt qua mà thôi.
Khi bà Lindy Gardner về nhà, bà không đứng ngoài ban công nghe chồng hát mà chỉ mở cửa sổ ra để nghe mà thôi. Sau khi kết thúc ba bài hát, cả ông Tony Gardner và nhân vật "tôi" đều nghe thấy tiếng khóc vọng ra từ trong căn phòng của bà Lindy Gardner. Thì ra đó chính là lần cuối cùng ông Tony hát cho bà nghe. Họ sắp ly hôn mặc dù... còn yêu nhau rất nhiều.
Tại sao lại chia tay khi tình yêu còn sâu đậm? Vì Tony Gardner là một ngôi sao đã hết thời, và để có thể quay trở lại ông phải "cặp" với một người trẻ hơn mình hàng chục tuổi. Vì bà Lindy Gardner vẫn còn xinh đẹp, bà có thể tìm người khác, một ngôi sao khác...
Tình yêu hay đam mê? Đó là một câu hỏi quá khó để trả lời. Nhưng qua câu chuyện ta đã thấy tình yêu mà họ dành cho nhau sâu đậm như thế nào. Họ vẫn yêu nhau, và vẫn cho nhau cơ hội tiếp tục thực hiện đam mê, mơ ước. Liệu đó có thật sự là câu chuyện hạnh phúc, hay là câu chuyện tràn ngập niềm đau?
Dạ khúc - Tài năng và ngoại hình
Nhân vật "tôi" là một nhạc công jazz tài năng nhưng vì ngoại hình xấu xí của mình mà đến chính ông bầu của anh cũng phải thừa nhận rằng anh sẽ chẳng thể nào ở trên đẳng cao với khuôn mặt ấy. Những gì anh làm giờ là chơi nhạc cho quán ăn, nơi mà anh còn chẳng được chơi jazz, và đêm đêm chui vào trong một xó (một căn phòng nhỏ chỉ đủ để một cái ghế tựa) để được chơi thứ nhạc mình yêu thích.
Rồi vợ anh không chịu nổi cái cảnh đấy nữa, cô ấy bỏ đi với người yêu cũ để có một khoản tiền giúp anh "sửa" khuôn mặt của mình. Sau một thời gian suy nghĩ và được ông bầu khuyên bảo, anh đã đồng ý đến gặp Boris, một vị bác sĩ tài năng để nhờ ông ấy "sửa" khuôn mặt.
Sau ca phẫu thuật, anh được ở tầng thượng của một khách sạn sang trọng, nơi hầu như không có một ai đặt chân tới và bất ngờ thay, anh gặp được Lindy Gardner, người vừa mới chia tay Tony Gardner. Có thể nói Lindy Gardner chính là phiên bản ngược lại của anh, một người có ngoại hình nhưng tài năng hạn hẹp, một con người thuộc hàng đẳng cao.
Hai con người với hai vị thế khác nhau trở nên bình đẳng lạ kì với khuôn mặt được quấn băng kín mít dưới ánh đèn mờ ảo trong màn đêm đen kịt. Họ trò chuyện với nhau không cần phân biệt vai vế, vô tư, hồn nhiên. Và ở đây, Lindy Gardner đã công nhận tài năng xuất chúng của anh. Thậm chí bà còn lén đi lấy cắp giải thưởng nghệ sĩ xuất sắc nhất rồi tự trao cho anh, điều mà khiến họ gặp rắc rối khi đi trả lại. Đó là bằng chứng cho tài năng của anh, một tài năng được công nhận bởi một người thuộc hàng đẳng cao.
Trong màn đêm u tối, căn phòng lạnh lẽo của hai người đã được sưởi ấm bằng âm nhạc, bằng điệu nhảy, bằng những mơ ước về tương lai sau khi tháo bỏ lớp băng và ngắm nhìn khuôn mặt mới của mình. Nhưng dường như tất cả diễn ra quá nhanh, cái phút giây ấy, cái khoảnh khắc hạnh phúc ấy trôi qua để lại nỗi tiếc nuối nhỏ và những hi vọng mong manh.
Tài năng hay ngoại hình? Đâu mới là điều quan trọng? Có tài năng nhưng không có ngoại hình thì khó tiến lên. Có ngoại hình nhưng thiếu tài năng sẽ khó làm chủ.
Tổng kết
Bằng ngôn từ và hiểu biết phong phú của mình về âm nhạc, tác giả Kazuo Ishiguro đã vẽ nên năm bức tranh về âm nhạc và đêm buông đem đến nhiều suy ngẫm cho độc giả, nói ra những mặt chìm trong ngành giải trí. Và qua đó gửi tới thông điệp về tình yêu, về những ước mơ bị quên lãng.
Các bạn có thể đặt mua sách với giá yêu thương tại:





Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét